BÀI THƠ VỢ BỎ
dăm bữa cơm chiên
một bữa khét đặc trưng
mùi gạo mùa
đánh dấu chương trình thời sự
buổi sáng hấp dẫn
trong bối cảnh mì ăn liền
xôi đỗ đen cạnh tranh khốc liệt
hủ tiếu trở thành món ăn xa xỉ
áo sơ mi quên giặt
mùi mồ hôi muối đi đâu cũng nhớ
khẳng định lòng thủy chung
mất dần thị trường hôn nhân
tiếng nước xả toilet
đấu khẩu loa phóng thanh
sợ con nít chạy ngược chiều
đôi giày da há mồm
mai phục chuỗi chương trình
khuyến mãi đặc biệt
quà tặng không ghi tên người gởi
chiếc cà vạt màu huyết dụ
kỉ niệm mối tình đầu tiên bốc khói
ai nhắc bỏ thuốc lá quên rồi
mũ bảo hiểm sứt
quai
còn mác tem xịn minh chứng
sự dối trá hoàn hảo
con chó vàng nằm nghe nhạc không lời
thè cái lưỡi đỏ hỏn
bài thơ người đàn ông vợ bỏ
bốc mùi mắm tôm.
NHỮNG CHIẾC GHẾ TRỐNG Ở CHIỀU NGƯỢC LẠI
chiếc ba lô lùa thùa
giấu giấc mơ dời non lấp bể
hình thành từ ngày chập chững vào lớp một
những dãy nhà
những hàng cây
những bụi rậm
mất dần sau ô cửa lạnh ngắt
biển báo tốc độ bốn mươi ki lô mét trên giờ
sừng sững hai bên
loáng thoáng hình ảnh bạn sinh viên năm nhứt
về quê ăn Tết
ông đi thăm cháu
nhét giỏ gà dưới gầm xe ngủ gục
giật mình chụp thành ghế lắc lư
theo tiếng nhạc sến hắt ra từ đầu đĩa CD trầy trật
vài đồng chí cảnh sát giao thông
theo dõi lộ trình nửa chừng bỏ cuộc
bác tài xế luống tuổi cười khà
vuốt vô lăng đánh võng qua khúc cua đen sì
đến đoạn xuân nầy con không về não nuột
tiếng sụt sùi đứt quãng
sau hàng ghế công nhân
một chị đi làm ăn xa
lâu ngày chưa về nhớ quê da diết
cầm tấm vé quốc doanh
giá tăng đột biến sáu chục phần trăm xuýt xoa
điện thoại người thân
đón trước cổng làng sợ lạc
nồi bánh chưng nấu dở
lục tìm ký ức tuổi hai mươi quay quắt
chiếc khăn choàng cổ
phảng phất mùi nước hoa rẻ tiền
ngào ngạt hương bay
hôm qua họ còn ngồi đây
trên chuyến xe từ thành phố tỏa về mọi ngả
chen chúc, phờ phạc, bật bã
nét ưu tư kẻ chỉ bức tranh tháng giêng xanh
họ, hai tay ôm túi xách
ba lô, giỏ gà, kể cả giấc mơ một thời ướt sũng
nhưng ở chiều ngược lại
những chiếc ghế trống trơn, có thể
bù vào sáu chục phần trăm giá vé tăng đột biến
nhưng không thể
lấp khoảng trống cô đơn
bù vào một năm ba trăm sáu mươi lăm ngày
chờ đợi…
BÌNH
ĐỊA MỘC
https://s-media-cache-ak0.pinimg.com/originals/34/8b/30/348b30913747e68f0ba8a1f8df3c5cf8.gif
ReplyDeleteCafe thưởng thức thơ anh Mộc !