Hồi xưa xem phim Bông dừa cạn mới
biết cái bông mọc rải rác ê hề trong xóm có tên là dừa cạn. Bọn con nít từ đó
đã hãnh diện gọi đúng tên bông. Chuyện phim là cuộc đời của cô gái mồ côi tên
Nương thích bông dừa cạn, mơ ước làm nên cái bánh của riêng mình. Sau chìm nổi
đời thiếu nữ bị bội bạc ở xó chợ, em cũng tìm lại được hạnh phúc và nhào được
cái bánh của nỗi nhớ tuổi thơ. Em đặt tên nó là bánh bông dừa cạn... Dừa cạn
trôi qua ấu thơ tôi như đọt cây ngọn cỏ bình thường vì người ta không chưng
cúng, không cắm bình, không làm nước hoa, tinh dầu thiên nhiên gì được... Lâu
lâu ký ức bộ phim hồi lại khi thấy một cánh hoa quen thuộc mọc trơ trơ một bụi
nhỏ. Ngó cánh hoa tím hồng run run, ngỡ sắp đứt rụng. Nhớ lại bộ phim để nhẩm lại
cái tên bình dân nhà quê của nó.
Tháng năm bớt nắng, định rời Long
Xuyên vì đã đắm đuối trong gió mát sông Hậu, nhưng cuối cùng chọn ở lại chở cô
gái mang tên loài hoa Thiên Lý đi tìm vải Lãnh Mỹ A ở xứ lụa Tân Châu vì không
nỡ để cô ấy rong ruổi một mình. Qua phà Năng Gù, hít một hơi dài gió sông. Quẹo
lên hướng Phú Tân, con đường miền Tây xôm tụ bóng người. Những rổ sơ ri, rổ
xoài, ổi hái trong vườn bưng ra trước cửa bán cho người đi đường, nhiều khi
nhìn khô vỏ vì ế ẩm. Nắng đang lên thì thắng kít xe bởi một quang cảnh đẹp ngỡ
ngàng... Một ruộng hoa dừa cạn đang mùa nở hồng rượm. Đồng ruộng trăm ngàn gốc
hoa phá vỡ hình ảnh mặc định trong ký ức tôi về những bụi dừa cạn cô lẻ. Dừa cạn
nối dừa cạn nở bung tràn từ đầu lộ đến tận bờ sông. Len bước chân vào trong từng
lối mòn nhỏ xíu cảm thấy những cánh hoa nhỏ khỏ vào da thịt. Ngọn gió nhẹ như
chiếc lược chải qua thảm hoa bồng bềnh. Vạn cánh hoa hồng lất phất theo nhịp
gió làm mê mẩn rụng rời đôi chân.
Người chủ nhà, sống trên ngôi nhà sàn
đặc trưng của vùng ngập nước, thong thả nhìn những người qua đường ghé chơi. Chị
trồng dừa cạn không phải để cho đẹp, cũng chẳng thu tiền chụp ảnh mười ngàn đồng
một suất như cánh đồng tam giác mạch, cũng chẳng để làm thức ăn, bánh trái hay
khâu vòng nguyệt quế bán cho du khách. Chị trồng để làm thuốc. Người dân An
Giang có bài thuốc mát gan bằng dừa cạn. Cả hoa cành rễ lá đem phơi khô nấu thuốc
uống. Khi thấy hoa nở rực rỡ nhất, chị sẽ nhổ mang đi làm thuốc. Dừa cạn bình dị
đã hóa thành thảo dược. Người dân xứ Phú Tân nhiều khi không đủ tiền, không có
thì giờ đi làm chuyện thiện thì tranh thủ trồng những góc dừa cạn để tặng cho
những nhà bốc thuốc nam từ thiện. Coi như được làm phước từ những gốc hoa giản
đơn, từ một chút rướn sức lao động. Chị chủ nhà dặn đi nhè nhẹ để hoa bớt ngã
giập, vì chị sắp nhổ gửi cho thầy thuốc nam. Tự dưng thấy những cánh hoa “thua
về sắc, kém về hương” - như Nương tự sự trong phim Bông dừa cạn - hôm
nay thêm vẻ đẹp rực rỡ kỳ lạ, thiện lành.
Giờ bất chợt gặp bụi dừa cạn là càng
thương nhiều một đời hoa mỏng manh...
TRẦN MINH HỢP
nguồn: tuoitre.vn
Comments[ 0 ]
Post a Comment
Quý vị chỉ cần copy link hình và dán vào ô comment.