Giới thiệu tập san văn nghệ Tam Kỳ số quý II - 2017

6:46 PM |
XIN TRÂN TRỌNG GIỚI THIỆU TẬP SAN VĂN NGHỆ TAM KỲ SỐ QUÝ II - 2017.




Blog Phan Nam giới thiệu.

Xem tiếp…

HỒNG TÂM: THƠ VÀ NGƯỜI - bài viết Phan Nam.

11:19 PM |


Nỗi chung - riêng trong thơ luôn mang lại cho người đọc những cảm nhận nhất định. Và đối với tôi khi đọc những thi phẩm trong tập “Hồng Tâm - thơ và người” (NXB Hội nhà văn tháng 11 -2016), lòng tôi nghẹn ngào rưng rưng, một số bài thơ có thể chưa thật tròn trĩnh nhưng ẩn chứa trong đó là tiếng lòng và hồn thơ đầy đặn mang lại cho hồn tôi một nỗi niềm khác trào dâng, đó chính là: tình thơ. Hồng Tâm, bút hiệu của một tác giả trẻ sinh năm 1980, tên thật Lý Thị Minh Tâm, hiện đang sinh sống và làm việc tại huyện Bến Cầu, tỉnh Tây Ninh. Cuộc hôn nhân đỗ vỡ khi đứa con đầu lòng ra đời bị dị tật bẩm sinh, thế là người đàn ông bỏ đi mãi mãi, để lại mái nhà với một người mẹ, người vợ mỏi mòn trông ngóng và một đứa con chỉ biết nằm một chỗ. Nhưng cuộc sống không lấy hết của ai thứ gì, Hồng Tâm có thể mất gia đình nhưng không thể mất tấm lòng thủy chung son sắt với đời, và đứa con, tình thương của cuộc đời, tình bằng hữu chính là nguồn sống của chị trong những ngày khó khăn nhất. Vượt lên trên tất cả, chị đến với thơ, thơ như là nơi bám víu cuối cùng những ngày giông bão và thơ cũng chính là nơi để chị trút cạn bầu tâm sự. Như trong lời tựa, nhà thơ Nguyễn Thành viết: “Khi cất tiếng khóc chào đời, hầu như mỗi chúng ta ai cũng đều hấp thụ chất thơ từ những câu ca dao tục ngữ qua tiếng ầu ơ của mẹ hiền, những điệu hò ngân nga theo dòng sữa mẹ thấm vào huyết quản ẩn vào mạch ngầm rồi theo ta khôn lớn với thời gian”. Chất liệu “ca dao” trong thơ Hồng Tâm khiến ai mỗi lần đi qua, đều phải dừng lại cảm nhận, nhà thơ Tố Hữu từng cho rằng: “Thơ là chuyện đồng điệu” quả thật không ngoa. Ngày nay, với sự bùng nổ của mạng xã hội, người làm thơ ngày càng nhiều, thơ tuôn chảy như dòng sông và rộng như đại dương. Trong rất nhiều những bài thơ mới ra đời, có những “nốt lặng” trong thi ca đầy khắc khoải khiến cho lòng ai cũng phải thương cảm, chia sẻ. “Hồng Tâm - thơ và người” là một tập thơ trình bày có thể chưa đẹp, có một số bài thơ có thể chưa thật hoàn chỉnh nhưng vẫn cuốn hút chúng ta khám phá và đồng cảm. Rồi ai ai cũng phải lắng lại để đọc, để hòa vào dòng thơ chan cùng nước mắt: Cho con làn hơi ấm/ Tặng trăm ngàn nụ hôn/ Mẹ yêu con nhiều lắm/ Con à! Con biết không?/ Chín năm dài đằng đẵng/ Bố không về thăm con/ Mẹ buồn đau im lặng/ Gắng chăm con cho tròn” (Quà cho con). Mặc dầu chưa gặp chị ngoài đời lần nào, nhưng qua những chia sẻ của chị qua facebook, tôi tin đó hoàn toàn là những cảm xúc thật hòa quyện với tấm lòng yêu thương con vô hạn, mà ta có thể gặp bất kỳ nơi nào trên thế giới.
Bìa tập thơ "Hồng Tâm - thơ và người"
Thơ Hồng Tâm chân thật, giản dị đến mức mỗi người trong ta một lần bắt gặp cũng đều trăn trở, suy tư. Trên trang cá nhân, chị chia sẻ: “Một năm có bốn mùa : xuân - hạ - thu - đông, thời gian quay đều và mẹ con mình bên nhau tròn chín năm. Chín năm đó, có biết bao giọt nước mắt và mẹ chẳng đếm được bao nhiêu nụ cười, nhưng trong trái tim mẹ luôn có ngăn chứa đựng bóng hình con. Cuộc đời là một thước phim, nhưng mẹ chưa bao giờ bỏ cuộc, tự nhủ thầm trong lòng là phải biết vượt qua số phận nghiệt ngã. Bố và mẹ là hai vì sao lạc. Khi đến với nhau mẹ không tính toán và không biết được ngày mai mẹ là người độc hành (vừa làm cha, vừa làm mẹ)”. Trong cuộc đời mỗi người, tất cả chúng ta đều phải rơi nước mắt và khi đọc được những dòng này tôi thật sự không thể cầm lòng và tôi tin thơ chị được kết tinh từ những giọt nước mắt như vậy, giọt nước mắt tự rơi. Thơ nuôi dưỡng tâm hồn ta tự nhiên trong nhịp đập trái tim mình, thơ “rợp bóng ca dao” và thấm đượm hồn quê: “Chiều chiều ra đứng ngõ sau/ Trông về quê mẹ ruột đau chín chiều”/ Xa quê con nhớ mẹ nhiều/ Nhớ cây so đũa, hồ tiêu, giàn trầu (Nhớ Quê). Một mảng thơ đáng trân trọng của chị là mảng thơ thiếu nhi nhưng hơi tiếc khi chị xếp chung với các mảng thơ khác. Có thể kể đến những bài thơ rất thú vị như: mùa thu của bé, vũ điệu mưa, cún yêu, biển trong đôi mắt bé, buổi sáng của bé, ở nhà một mình, đêm hè... Với hình ảnh trong sáng, câu chữ mượt mà, tình cảm nhẹ nhàng, chị đã phác họa một thế giới tuổi thơ đầy hồn nhiên, trong sáng: Màn đêm vừa buông xuống/ Con đom đóm lập lòe/ Ngoài vườn cây lay động/ Râm ran tiếng hát ve/ Chị quỳnh hương vừa nở/ Hoa sứ rơi bên thềm/ Ánh đèn đường soi rõ/ Dịu dàng ánh mắt đêm (Đêm hè). Và tôi rất mừng khi biết được, một số bài thơ thiếu nhi của chị được đăng trên báo Tây Ninh, đó cũng là những động viên cần thiết giúp chị vững tâm sáng tác. Khi được kết nạp vào chi hội VHNT huyện Bến Cầu, Tây Ninh, tác giả Hồng Tâm ngày càng vững chắc cây bút, khi những bài thơ vượt ra khỏi dòng nhật ký và hòa quyện vào cảm hứng quê hương đất nước:
Tôi về thăm mảnh đất này
Xưa kia là chiến trường loang vết đạn
Đời dong ruổi trôi qua cùng năm tháng
Cố hết sức mình vượt thử thách chông gai

Lật từng trang lịch sử năm nào
Mảnh đất nghèo hứng những đợt mưa bom ào ạt
Tôi vào quân ngũ giữa thời loạn lạc
Quê hương mình từng tấc đất thiêng liêng
                                          (Sống mãi với thời gian)
Chặng đường sáng tác của chị dẫu không dài nhưng qua tập thơ đã cho tôi những cảm nhận sâu sắc buộc tôi phải dừng lại để cảm nhận nhiều hơn trong dòng đời đầy xô bồ. “Cái gì xuất phát từ trái tim sẽ đi đến trái tim”, có lẽ câu nói này hoàn toàn đúng khi độc giả cầm trên tay tập thơ này. Bản thảo của tôi là những bài thơ/ Viết từ một giấc mơ/ Từ giọt nước mắt/ Nỗi nhớ khôn nguôi, những câu thơ chắt ra từ tận sâu thăm cõi lòng nhà thơ và bóp nghẹn trái tim bạn đọc. Gần đây, tôi còn được đọc truyện ngắn và tản văn ngắn của chị đăng trên blog và trang cá nhân. Rõ ràng tôi cảm nhận được những sự cố gắng của chị trong viết lách chữ nghĩa. Hy vọng, đóa hoa thơ Hồng Tâm sẽ ngày càng bung nở và để lại dấu ấn trong lòng người đọc, như cái cách mà chị đã chạm vào trong trái tim mọi người qua thi phẩm “Hồng Tâm - thơ và người”.
                                                                              Đà Nẵng, cuối năm bính thân 2016.
PHAN NAM.

Xem tiếp…

Giới thiệu tập san Áo Trắng tập 04 (tháng 05/2017)

9:11 AM |
- Đón xem! Đón xem!
- Tập san ÁO TRẮNG số 4-2017 (Tháng 5/2017) “Bên nội bên ngoại” sẽ ra mắt độc giả vào Thứ Hai tuần sau 22-5-2017.
- Ai cũng có một quê hương, và dù là quê nội hay quê ngoại thì cũng đầy ắp những dấu ấn yêu thương, những kỷ niệm êm đềm và những ký ức không thể nhạt phai… Hãy tìm đọc số báo này để cùng với các cây bút Áo Trắng tìm lại những khoảng lặng an yên cho tâm hồn mình…
- Mời tiếp tục gởi bài cho chủ đề Áo Trắng các số tiếp theo: “Hè muộn” (gởi trước ngày 10/6/2017), “Mưa trong hồn người” (Gởi trước ngày 10/7/2017).
- Sau đây là những nội dung chính của Áo Trắng số này:
- Nội dung ÁO TRẮNG Số 4 - 2017
(Phát hành thứ hai 22. 5. 2017)
“BÊN NỘI BÊN NGOẠI”
+ VĂN:
Trương Chí Hùng, Nguyễn Quang Thành, Nhược Nam, Khánh An, Túy Tâm, Lê Hoàng Hựu, Lê Hứa Huyền Trân, Ngô Thuận, Thu Hiền, Nguyễn Văn Thảo, Phạm Mỹ Thuận, Lâm Hạ, Hoàng Mi, Lê Nhung, Phạm Quang Huy.
+ THƠ:
Trịnh Bửu Hoài, Nguyễn Tú Nhã, Trần Biên Thùy, Trần Văn Nghĩa, Võ Khoa Châu, Thanh Lương, Trần Đức Tín, Trần Văn Thông, Hoàng Lan, Vân Anh, Diệp Vy, Văn Nguyên Lương.
+ THƠ 5 CHỮ DỰ THI:
Phạm Thị Cúc Vàng, Ngô Hoàng Anh, Nguyễn Loan, Phạm Vinh Ca, Trần Ngọc Mỹ, Mạc Tường, Nguyễn Thị Mai Trâm, Phan Nam, Tịnh Bình, Phùng Hiếu.
+ CÁC MỤC KHÁC:
*Nguyệt ký: Lê Minh Quốc
*Thơ Thầy Cô: Sơn Trần
*Giới thiệu cây bút trẻ: Ngọc Kim Long
*Bông hồng cho tình đầu: Lê Thị Ánh Tuyết
*Nụ hồng: Võ Đăng Khoa
*Truyện mini: Ngô Công Tấn
*Hương vị quê nhà: Chạch đồng kho tương (Nguyễn Long)
*Du lịch: Về Đại Bình mùa trái chín (Đỗ Duy Hoàng).
+ CHỦ ĐỀ CÁC SỐ TỚI:
- 15.6.2017: Thi trường đời
- 15.7.2017: Hè muộn
- 15.8.2017: Mưa trong hồn người
+ THÔNG BÁO:
*Bạn đọc ở TP.HCM có thể mua tập san Áo Trắng tại Nhà sách NXB TRẺ, số 161B Lý Chính Thắng, Quận 3, TP.HCM. Gía 30.000 đ/ cuốn. Các bạn ở xa có thể mua Áo Trắng qua Cty Sách điện tử Trẻ: www.ybook.vn
*Dưới bài viết gửi cho Áo Trắng, ngoài bút danh các bạn nhớ ghi rõ tên thật, địa chỉ, số điện thoại, số thẻ ATM (nếu có), để chúng tôi dễ dàng gửi báo biếu và nhuận bút. Sau 1 tháng, bài được chọn đăng trên Áo Trắng, chúng tôi sẽ gửi bảo đảm báo biếu và nhuận bút.
*Bài gửi cho Áo Trắng nếu viết theo chủ đề, xin gửi trước 1 tháng về email: at_bien@yahoo.com
Cám ơn các bạn.
Blog Phan Nam giới thiệu.

Xem tiếp…

Trần Ngọc Mỹ, hồn thơ dạt dào tình yêu - bài viết của Phan Nam

9:18 AM |
 Cuộc đời đi qua bao nhiêu cánh cửa?/ Sau những cánh cửa ấy có gì?, đó là hai câu đề từ trong tập thơ mới nhất của nhà thơ Trần Ngọc Mỹ, sau tập “khát những mùa yêu” và “ban mai của bé”. Những ai đã đọc thơ của chị có lẽ đều có chung cảm nhận về một hồn thơ dạt dào tình yêu, bút lực dồi dào và cảm quan tinh tế trước bộn bề con chữ. Có lẽ, ở một tác giả trẻ, dành thời gian, tâm sức cho thi ca, cho văn chương là một điều rất khó khăn. Nhưng tôi nghĩ chị đã làm được điều đó, với một niềm hứng khởi mới mẻ, một nhân duyên văn nghệ tràn đầy. Tập thơ “bài thơ vỗ cánh” của tác giả Trần Ngọc Mỹ vừa được NXB hội nhà văn ấn hành tháng 04.2017 với 68 bài thơ qua 136 trang thơ dày dặn. Lật mở từng trang thơ, tác giả sẽ đưa người đọc khám phá một miền thơ với đầy khao khát tuổi trẻ, trầm tĩnh nhưng cũng nhiều nổi loạn, mạnh mẽ. “Có những lúc ta trốn vào con tim nhân hậu/ cuộc đời buồn chẳng biết ta đâu/ câu thơ dịu dàng như bàn tay mẹ/ đón ôm ta xoa dịu mái đầu”, đó là khổ thơ trong tập thơ “khát những mùa yêu” (xuất bản 2015) của tác giả với nhiều câu thơ hồn hậu, dịu dàng. Và đến tập thơ này, tác giả cho ta thấy thơ chị đã sâu sắc hơn, đầy đặn hơn và ngôn từ cũng được chắc lọc rất kỹ càng. Tôi nghĩ đó là những câu thơ mềm mại thắp lửa cho những mùa yêu còn đang giăng đầy phía trước, mở ra cánh cửa thi ca với biết bao mảng màu đan xen, đầy đủ cung bậc cảm xúc của một người đàn bà đa cảm, đa sầu. Và sau cánh cửa ấy có gì?
sau cánh cửa, tôi tìm thấy một tôi an yên nhất
mở rộng trái tim, nới rộng tâm hồn
trong bình lặng, khâu vá những vết thương
bằng bao dung, bằng tình yêu chân thật
                                             (Cánh cửa thi ca)
Sau cánh cửa ấy chính là một tình yêu rộng mở, bao dung và trọn vẹn. Tình yêu xuyên suốt trong tập thơ “bài thơ vỗ cánh” gợi nhiều sức hút trong lòng độc giả với một niềm si mê, chất ngất. Ta có thể bắt gặp rất nhiều nghĩ suy của người đàn bà đã trót gửi trao vào một ngôi nhà, để rồi dành hết tâm sức cho ngôi nhà ấy, với người đàn ông và đứa con, kết tinh của một mùa yêu. “Anh yêu ơi, điều em nói đây, em biết, em không cần tô vẽ/ anh như vầng sáng trên cao/ kiên nhẫn ngày ngày thanh tẩy/ bao dung muộn phiền đời em...”, đó là những câu thơ rất trẻ với gói trọn yêu thương và kiêu hãnh vô cùng. Rồi tình yêu thương ký gửi vào mắt, môi, trái tim... trong cuộc sắp đặt dịu dàng của tạo hóa, ban cho mỗi chúng ta tâm hồn biết yêu thương và chia sẻ. Rồi tấm lòng người mẹ trẻ cũng được khắc sâu trong nỗi niềm rất thật: “Mẹ kỳ cọ hạt bụi năm tháng/ mong chỗ nào con chạm vào cũng sạch sẽ thơm tho...”, bởi vậy chẳng ai đo đếm được sự hi sinh của mẹ khi sinh ra, nuôi nấng đứa con nên người. Tôi chợt nhớ đến bài thơ “khu vườn cỏ dại” của nhà thơ Đinh Thị Như Thúy: “Vì những bông hoa dại/ Thầm lặng nở trên cỏ ướt/ Như những mảnh mặt trời/ Tự nguyện buộc ràng tôi vào mái nhà này/ Những công việc không tên/ Bàn tay thô ráp...”, có lẽ là sự hi sinh của người phụ nữ dành cho con cái, cho gia đình đã làm nên những vần thơ rất đáng trân trọng được chính họ âm thầm phác họa. Những công việc tưởng chừng như không có gì nhưng ước muốn “chỗ nào con chạm vào cũng sạch sẽ thơm tho” chính là ước muốn đưa con đến với điều tốt đẹp nhất, hạnh phúc nhất mà người mẹ suốt đời tận hiến. Sâu thẳm trong thơ Trần Ngọc Mỹ ở tập thơ thứ ba này ngoài đôi mắt tinh tế, một tâm hồn nhạy cảm còn là hành trình đi tìm bản ngã, khát vọng chinh phục chữ nghĩa với nỗi niềm giăng kín trong năm tháng dài đằng đẵng. 

Những không gian khác đầy rộng mở cũng được hình thành trong thơ kèm theo đôi chút chông chênh của tuổi trẻ: “Hãy vươn vai, đừng cúi đầu bạn nhé/ Giấc mơ mây vời vợi cưỡi đỉnh đồi/ Những cột mốc tạm dừng khi thấy mỏi/ Chẳng phiền lòng trước thế giới đang trôi”. Đôi mắt nhà thơ vượt thoát khỏi thực tại để hòa vào bể đời rộng lớn, nhiều hiểm nguy nhưng cũng tràn đầy lòng nhân ái, thắp sáng tình yêu thương giữa con người với con người, như trong bài thơ “Cho Giulia Renaldo dấu yêu”, tác giả viết: “Mặt trời quả cảm đã cứu được em/ Điều kỳ diệu khiến loài người phải tin/ Phải nghiêng mình trước linh hồn bất tử/ Giulia dấu yêu”. Cũng vẻ đẹp ấy, cũng đắm say ấy, cũng xúc động ấy... thế những khi đi vào thơ dường như được biến đổi trở nên ảo huyền hơn, lung linh hơn, mộng mị hơn. Nhứt thiết, thơ của phái đẹp thường thiên về cái đẹp thông qua cảm quan tinh tế, nhiều khắc khoải. Mỗi câu thơ là tiếng lòng được chắt lọc một cách có ý thức, đưa người đọc thưởng ngoạn những dư vị ngọt ngào của cuộc sống, dẫu có đôi chút cô độc và lan man, âu cũng đã đưa những tâm hồn đồng điệu tìm đến bày tỏ lẫn nhau. Thi sĩ lặng lẽ gieo vần thơ vào đời như những mạch sóng ngầm chực trào dâng nhưng cũng đầy đam mê, nhiệt huyết: “Ôi, chúng ta cày xới cánh đồng chữ nát bươm/ Bởi nỗi buồn quàng quanh không lối thoát/ Ở nơi này ngày nghiêng trôi xô lệch/ Dốc núi phủ bụi gầy mắt nhau”. Đối diện nỗi buồn, thi sĩ gieo nỗi buồn vào thơ và mang đến cho độc giả cảm xúc trọn vẹn, nhẹ tựa cơn gió ký gửi rung động thẩm mỹ thoáng qua trong đời. “Bài thơ vỗ cánh” mang đến cho đời vẻ đẹp muôn hương muôn sắc, muôn màu muôn điệu, lặng lẽ cất lên bản giao hưởng tình yêu cuộn trào trong sâu kín nỗi nhớ, khát vọng. Và ở trong “bài thơ vỗ cánh”, Tổ quốc là linh hồn thắp sáng câu thơ bay bổng:
Biển xô lên muôn nhịp sóng rộn ràng
Buồm căng ngực xõa gió khát vọng
Chẳng câu thơ nào đủ đẹp để cô đọng
Những dáng hình hăm hở tiến ra khơi
                                  (Tiễn người ra khơi I)
Khi trái tim thi sĩ hòa chung tiếng sóng đất nước, người làm thơ luôn ý thức về trách nhiệm và khát khao vươn khơi để bảo vệ hồn thiêng sông núi. Nhưng có lẽ “chẳng câu thơ nào đủ đẹp để cô đọng” nên trái tim nữ sĩ thao thức “biết nhớ nhung sẽ giăng kín đêm dài/ giữa trùng khơi thức dậy ngàn con sóng”. Ở đâu đó trong tập thơ còn có hình ảnh đầy xúc động về cánh đồng quê hương, về người mẹ và bữa cơm nhà, về người cha quá cố đã hóa khói sương... Tất cả, tất cả hòa quyện, đan xen vào nhau làm nên thi phẩm “bài thơ vỗ cánh” neo đậu tâm khảm người đọc. Có lẽ, với tôi, cách tốt nhứt vẫn là lật mở từng trang sách, đọc và cảm nhận.

Tiên Phước, những ngày đầu tháng 05.2017
PHAN NAM.

Xem tiếp…

TỔ QUỐC - chùm thơ của Phan Nam.

9:37 AM |
TỔ QUỐC

Tổ quốc là gì nhỉ
Có phải từ trang sử tôi đã học
Có phải từ cuốn sách tôi đã đọc
Có phải từ vết thương hóa thành vần thơ

Tôi sinh ra trong thời bình
Tôi không biết đến chiến tranh
Tôi chỉ biết đến nỗi đau trong phim, trong tranh, trong ảnh
Trong lời kể vọng về xa xưa

Tôi đi qua lời ru của mẹ thuở hương sữa mùi lúa ngọt ngào trên đôi môi
Tổ quốc đã cho tôi ăn
Tổ quốc đã nuôi tôi lớn
Tổ quốc đã tặng tôi tiếng yêu đầu tiên
Dòng huyết quản ngậm chặt giọt phù sa

Tôi nghe Tổ quốc dạt dào tiếng ca
Nghe trong máu gập ghềnh sỏi đá                             
Nghe trong tim màu cờ sắc áo
Bay mãi đến tận ngày sau

Tôi nắm tay em và hỏi
Tổ quốc là gì nhỉ?
Em trao tôi nụ hôn đầu đời và nói
Tổ quốc in dấu trong bàn chân người lính trẻ.

Đà Nẵng, 30.04.2017

KHU VƯỜN CỦA TÔI

tôi bắt đầu nghĩ về  khu vườn của tôi
một khu vườn có đầy đủ hương thơm bóng mát
ngày ngày tôi gieo hạt giống cuộc đời
bằng cách chôn sâu tham sân si ai oán

tôi xây dựng khu vườn qua hàng rào niềm tin
cóp nhặt hạnh phúc nhỏ nhoi từ vạt nắng, giọt mưa
không khí là sự sống
đất cát là niềm vui

và trên vòm cây những chú chim vô tư ca hát
và trên bầu trời những đám mây nhởn nhơ mỉm cười
chúng thoải mái ăn no uống đầy
bỏ mặc tất cả sự sợ hãi đứt gãy

tôi thầm nghĩ: khi bạn trồng một cái cây
những đóa hoa sẽ nảy nở trong lòng bạn rất an nhiên...

Đà Nẵng, 24.04.2017

NẾU NHƯ TÔI CÓ MỘT ĐỨA CON

Nếu như tôi có một đứa con
Tôi sẽ được làm cha
Tôi sẽ không còn là thằng nít
Với đầu trần tóc rối
Và nỗi buồn hằng sâu trong đôi mắt
Gói giọt yêu sục sôi chân trời

Nếu như tôi có một đứa con
Tôi sẽ có người vợ
Sớm tối e ấp gia đình nhỏ
Xung quanh toàn thơ và thơ
Nhẩm tính, rồi cuộc đời sẽ bớt thảnh thơi

Nếu như tôi có một đứa con
Tôi rất hy vọng câu thơ sẽ vào vần điệu
Tôi chẳng có thể viết được một bài tự do
Nhưng tôi vẫn ráng hình dung cảm giác thủ thỉ với con và vợ
Và ôm trọn nụ hôn đến tận sâu cùng

Ngày ấy có vẻ còn xa lắm
Bây chừ, chỉ có tôi đối diện với tôi
Những con tinh trùng
Nằm sâu trong thân xác rạc rời
Tôi chẳng thể thấy hình hài
Và không nghe được bọn chúng nói với nhau điều gì...

Đà Nẵng, 02.05.2017

PHAN NAM


Xem tiếp…