BÀI THƠ HẠNH
PHÚC
khi cuống lá mùa xuân rơi
nắng mưa thanh bình đến lạ
em ra bờ sông
bỏ quên chiếc lá, tự thân trôi
trôi đến vô cùng
trôi đến bất tận
của sự an nhiên
nụ hôn ban đầu hằn lên đôi môi người con gái
hòa mình vào cỏ dại
bài thơ cất lên từ lòng thành
đất trời chứng giám cho đôi ta
thêu dệt sắc màu hoan ca
và dòng sông hát lên tâm tình đôi trẻ
vượt cơn mê
qua cơn lũ
xé trăm năm về trăm năm
em ngủ gục
bên bài thơ hạnh phúc
nguyên tiêu óng ánh trăng vàng.
Nguyên tiêu, đinh dậu 2017
MẮT BÃO
Nghiêng xoay hay
nghiêng say
Nghiêng trôi hay nghiêng đi
(Hoài
Phương)
*
Những chuyển động ngoài kia hoài nghi sự có mặt của
tôi
Hơi thở chậm dần, chậm dần
Có ai đó vuốt ve gam màu xám xịt bày ra trước đôi
mắt
Cào xé tôi một mặt nạ vô hình của khuôn mặt
*
Tiếng hú còi tàu mê man lao bước
Lao nhanh về tương lai tràn đầy hi sinh có thực
Tôi chỉ còn bạn tôi
Cùng bước đi qua bão giông cuộc đời
*
Tôi xoay hào quang theo dự báo của những cánh chim
trời
Chẳng cần suy nghĩ ngày mai
Nhưng, hậu quả của tuổi thanh xuân. Tôi nhường chỗ
cho thảm bại
Vấp ngã trượt dài phía sau nỗi đau đến nỗi không
còn khoảng trống nào có thế đắp lại
*
Những vọng âm tươi sáng phía quê nhà réo gọi
Luôn mong chờ những hòa nhịp cũ - mới
Lối về thắt nút tinh khôi
Em, và tôi, và ảo giác bủa vây
*
Những vết xước bên cạnh những va chạm từng ngày
Đo lấy dòng nước mắt đứt gãy
Tôi lăn trên bờ vực tràn gió
Xin chừa giấc mộng chạm vào mắt bão xa bờ…
BẢN PHÁC THẢO
ĐÊM TRẮNG
hôm qua
những bài thơ sải cánh tập bơi
nghiêng theo bàn chân lầy lội
và ánh mắt mẹ
và đôi mắt em
và cánh chim non sũng ướt
đang rũ đôi cánh về thiên đường
ngọn đèn lu lu xiên qua vách tường
ngăn cách manh chiếu với thế giới
ngăn cách ngọn khói với thế giới
ngăn cách bếp lửa với thế giới
con chữ
con
ấm áp
con chữ
con
vô hồn
vẫn mải miết phác thảo nếp nhăn hàng đêm
vẫn mải miết dán mình sau trang giấy
một gợn mây
một cơn gió
rớt xuống bậc thềm chưa thay hình đổi dạng
ba khuất sau hoàng hôn
mang theo hương lúa rụng cánh
bàn tay âm thầm gieo những đốm trắng
vẫy gọi tuổi thơ con kiếm tìm buổi nhọc nhằn chắc lép
mẹ vẫn ngồi đây
con vẫn ngồi đây
mẹ, gom góp từng đồng bạc lẻ đếm 1, 2, 3
con, nhào nặn những bài thơ viết cho X, Y, Z
mẹ bảo: tiền là thứ dơ nhất trên đời
đằng sau cơn lũ mùa lúa vẫn ngọt ngào phù sa...
Đà Nẵng, 09.01.2017
PHAN NAM.
Comments[ 0 ]
Post a Comment
Quý vị chỉ cần copy link hình và dán vào ô comment.