|
Tranh: họa sỹ Hoàng Đặng. |
Ban
mai đi dọc sông Hàn
thường đi dọc sông Hàn
mỗi sớm mai
thời khắc vắng
đón ngọn gió đến từ bờ
Đông
ngọn gió ăm ắp ánh mặt
trời
ban mai
sông Hàn trắng
thương làm sao những
vòm cây xa xôi
khu vườn thiếu hơi thở
lặng
dịch chuyển không làm
nên ngăn cách
sông Hàn ban mai kéo một
vệt sáng
cơn rùng mình bén ngọt
cắt vào ngày
Có
những ngày
Với cái nhìn trống rỗng
trong gương soi
Tôi bắt đầu một ngày dài mệt mỏi
Một ngày dài nhàn nhạt
Chẳng có niềm vui nào ra hồn
Cũng chẳng có nỗi buồn nào
đáng để tôi được khóc
(Có lúc tôi thèm được khóc biết bao!)
Đành rũ bỏ bộ mặt bơ phờ
Tôi dọn cho mình dáng vẻ
thản nhiên
Rồi ném thời gian vào
công việc
Khi đêm xuống
Trong bóng tối, tôi ngồi
chờ một giấc mơ
Chỉ có những con bướm
đêm
Chỉ có ngọn gió đẫm
hương
Và tiếng côn trùng như
dao
cứa vào lòng tôi buốt
nhói
Trái tim héo rũ
rơi rơi
Tôi thức dậy
trống rỗng nụ cười
Mơ
dã quỳ
Dè dặt thắp lên
Táo bạo thắp lên
Thắp lên bằng tất cả những gì đang có
Thắp tràn lá xanh
Dã quỳ vàng vào nắng,
vào sương vào bụi đỏ
Màu vàng nhức nhối
Dâng hiến một linh cảm bất an
Mùa xao xác
Chờ tìm về những chuyến
xe qua
Chờ ánh chớp từ những mắt
nhìn không nhìn
Những bàn tay không vẫy
Chờ ngàn năm, ngàn năm
Kiên nhẫn biết ngày hồi
sinh, ngày khánh kiệt
Không thắm tươi không
cười cợt
Rừng rực
Dã quỳ cháy và khóc
ĐINH
THỊ NHƯ THÚY
Nguồn:
vannghedanang.org.vn
Comments[ 0 ]
Post a Comment
Quý vị chỉ cần copy link hình và dán vào ô comment.