|
Nhà văn - nhà thơ Bình Địa Mộc |
THẰNG NGU
Truyện ngắn Bình Địa Mộc
Ấy là
nói về cha mẹ hắn. Bởi, từ hồi sinh hắn ra sợ khó nuôi nên đặt tên là kiểu nhà
quê “thằng Ngu” như một số người bấy giờ mê tín tránh các tên đẹp, tên hay sợ
bề trên quở nên cứ gọi con là “thằng Cu, con Bé”. Thậm chí có người … sợ hơn
nên kêu là “cái Bĩm” nữa đấy!
Mặc dầu tên hắn là “thằng Ngu” nhưng thực ra
hắn khôn ghê lắm. Hiện nay hắn là một phóng viên vài tờ báo mạng. Mà mạng đang
có cơ hội soán ngôi các loại báo khác, ngay cả các ngôi thứ ở trung ương, không
may bị báo mạng phang vào là mất ghế như chơi!
Theo đó, những thằng bạn nối khố với hắn cũng
có khối đứa thông minh ra phết, làm đến những chức như nhà giáo, nhà văn, nhà
thơ. Có tay quàng tới vai chủ tịch hội văn hóa nghệ thuật. Nhưng khổ nổi, do
chỗ bạn bè thâm tình từ hồi “nối khố” đến chừ, nên chi mỗi lần đến nhà hắn đều
nhứt nhứt gọi “Ngu ơi, đi nhậu”. Hoặc một hai đều kêu “uống cà phê Ngu à”. Thế
là bà hàng xóm ló đầu ra cửa lầm bầm “đúng là ngưu tầm ngưu, mã tầm mã”. Dĩ
nhiên bà ta không có quyền chửi bạn của hắn, như thế là xúc phạm tư cách, nhân
phẩm công dân, lớ quớ ở tù mọc gông. Chưa nói động đến giới văn nghệ sĩ đã từng
“lấy cán bút làm đòn xoay chế độ” thì bõ bèn gì cái bà hàng xóm già chát, gần
đất xa trời kia chứ!
Nói thiệt là thằng Ngu tức lắm, nhiều lúc điên
lên muốn nhảy qua chửi cho bà ấy một trận nên thân, nhưng nghĩ lại đâu có được,
ở đời ai đi đổi “nồi đồng với nồi đất” chứ. Lỗ chết. Hơn nữa hắn là người của
công chúng, của truyền thông, có khi gậy ông đập lại lưng ông chẳng chơi. Nhưng
cũng có lúc bình tĩnh hắn muốn qua gặp bà giải thích cái tên “cúng cơm” tai hại
của mình, nhưng hắn lại sợ bà không chửi con mà quay sang chửi … bố hắn là
“thằng ngu” hiếm gì tên không đặt … thì có nước tự vận. Nên cứ thế chín nhịn,
mười nhịn chờ cho bả chết là hết nợ.
Nhưng ở đời, cuối đường hầm luôn có ánh sáng.
Một hôm vị chủ tịch hội đến nhà hắn, ông ta đứng ngoài cổng nói vào “mời nhà
báo Thanh Tạo đi họp ạ”. Bà hàng xóm nghe thế mở cửa chạy vội ra sân, nói rõ to
“có thế chứ, chẳng lẽ lại cá mè một lứa hết sao, cậu nầy là người khôn, ngó
biết liền, phước ba đời nhà mày đó thằng Ngu”.
Có
điều, bà ta không hề biết vị chủ tịch nầy học ở nước ngoài về, mà người châu âu
thường không có thoi quen đặt tên phụ, họ gọi trực tiếp tên khai sinh, thậm chí
dùng luôn tiếng đệm nghe như ca sĩ. Vì thế các quan to nhà ta cứ ào ào cho con
qua Mỹ, qua Anh học hết. Bởi, họ sợ bà hàng xóm thối mồm lại chửi “thằng ngu”
thì chết chắc!
BÌNH ĐỊA MỘC
Quảng Nam, 11.2014
https://s-media-cache-ak0.pinimg.com/236x/83/36/dc/8336dc40ebd8aa020ed51d86f93cc11f.jpg
ReplyDeleteM cafe em trai , tồi an nhiên nhé !
http://actsfast.org.uk/wp-content/uploads/2015/11/thank-you-note.jpg
Delete