Tác giả: Châu Thạch, họ và tên thật: Trương Văn Trạn. Sinh năm 1943 tại Quảng Nam
Hiện trú: 75 Phan kế
Bính, Thuận Phước, Đà nẵng.
Quá trình sáng tác: Khởi
viết trên văn nghệ Đất Đứng và văn nghệ Bông Tràm từ khi thành lập trang web.
Hiện nay đăng thơ và cảm nhân thơ trên nhiều trang website trong và ngoài nước.
Đã tham gia nhiều tuyển tập văn thơ nhiều tác giả: thơ Đường đất Việt, hợp
tuyển văn thơ Bông Tràm, tuyển tập Đất Đứng, văn nghệ Trời Nam, hợp tuyển “Một
thời để nhớ” (NXB Hồng Đức, 2015)… Chưa có tác phẩm in riêng.
Phan Nam xin trân trọng
giới thiệu tác phẩm tiêu biểu:
TÌNH TỰ
Hãy nhìn lên khoảng cao
đi anh
Có những ngôi sao rơi rất
nhanh
Ánh sáng vèo qua về đất
lạnh
Bóng đêm vụt lấp kín trời
xanh
Mỗi vì tinh tú tan trên
ấy
Một khối tình yêu vỡ dưới
trần
Chắc sẽ chia ly nhiều
biết mấy
Lòng em cảm thấy cứ phân vân.
Lòng em cảm thấy cứ
phân vân
Băng thạch hằng hà trên
dải Ngân
Nếu rụng điềm sầu đi
mãi miết
Thì sa dòng lệ cứ vô ngần
Biết bao ước hẹn mà ly
cách
Sẽ lắm phủ phàng đến rẽ
phân
Lạnh lắm anh ơi ngồi
xích lại
Và lau nước mắt cứ tuôn
dần .
NẾU EM VỀ THĂM BÌNH THẠNH
Nếu em về thăm Bình Thạnh
(*)
Hãy cho anh tháp tùng
theo với
Thơ ở đây khác chi mùa
xuân mới
Tình ở đây xao xuyến
trăng rằm.
Ta sẽ như hồi tiền kiếp
xa xăm
Tay âu yếm dắt nhau về
Tháp Cổ
Và nhắc lại những lời
xưa thổ lộ
Vẫn còn ghi trong thớ
đá ngàn năm.
Em hãy nói yêu một tiếng
rất đằm
Đá sẽ vọng lại lời em
thỏ thẻ
Lời của đá hôm nay em
nhớ nhé
Là lời tình em tỏ buổi
hoang sơ
Để biết duyên ta không
phải tình cờ
Để biết tình ta có từ vạn
kiếp
Để biết thời gian cách
chia ngàn nhịp
Ta và em vẫn tái ngộ
cùng nhau.
Nếu em về thăm Bình Thạnh
Hãy cho anh tháp tùng
theo với
Vì ở đó có nhiều người
ngóng đợi
Mong anh về ở giữa làng
thơ
Để em biết rằng ở đó trăng mơ
Khác với những vầng
trăng nơi khác
Trăng Bình Thạnh dát
vàng dát bạc
Của ngàn năm hoá vào mỗi
con người
Em sẽ thấy hồn mình lại
xanh tươi
Dẫu phố thị đã làm em
héo úa
Trong Tháp Cổ thời gian
dừng dải lụa
Và thăng, trầm bình tịnh
lại cùng em.
Nếu em về thăm Bình Thạnh
Hãy cho anh tháp tùng
theo với
Những đường đất, những
khu vườn em tới
Những con người em gặp
cũng là thơ
Anh và em sẽ rất bất ngờ
Khi chợt tỉnh nhớ tình
yêu thuở trước
Dưới Tháp cổ hai ta cầu
lưu phước
Cho tình mình mãi mãi,
thiên thu.
______________________________
(*) Bình Thạnh: Một
làng nằm phía hữu ngạn sông Vàm Cỏ Đông, thuộc huyện Trảng Bàng tỉnh Tây Ninh.
Nơi đây có ngôi Tháp Cổ quý hiếm tồn tại từ thế kỷ thứ 8 đến nay. Nơi đây hiện
có hội thơ Tháp Cổ Bình Thạnh được yêu mến trên diễn đàn văn học.
PHƯƠNG ÁO TRẮNG
Anh cứ mơ về thời quá
khứ
Mái trường xưa thành gạch
vụn lâu rồi
Áo trắng xưa bay về
phương trời áo trắng
Bỏ Cổ Thành loang lổ một
vầng trăng.
Anh cứ mơ về thời quá
khứ
Bụi cỏ xôn xao dưới gót
ngọc sân trường
Áo trắng bồng bềnh phố
nhỏ mờ sương
Em cứ đi, đi về phương
trời áo trắng.
Phương áo trắng mờ
trong dĩ vãng
Bóng em nhoà thành cả một
chân trời
Chăn chiếu anh nằm gánh
hết chơi vơi
Đêm choàng tỉnh, đêm lạnh
lùng cô quạnh.
Có một bữa anh thấy đời
hết lạnh
Ngày hội cựu học trò ta
được đứng bên nhau
Bốn mươi năm áo trắng
đã thay màu
Em âu yếm nhìn anh đầu
bạc trắng.
Rồi em đi bỏ lại anh
khoảng lặng
Con đường xưa lau trắng
ngập trong mơ
Anh lại lang thang
tháng đợi năm chờ
Những đêm mộng đi về
phương áo trắng.
GIÃI BÀY
Nếu hạt giống không tan
ra trong đất
Thì làm sao cho hoa
trái ngày sau?
Nếu cuộc đời không lấm
vết thương đau
Thì đâu biết cõi tâm thần
tinh khiết?
Đường trần gian để cho
người minh triết
Chiêm nghiệm ra lẽ thật
rất sâu xa
Chết chỉ là thay đổi một
đời hoa
Lấy hạt giống để gieo
vườn hoa khác
Sự đẹp đẽ không bao giờ
thất lạc
Chỉ rụi tàn sự xấu cõi
hư vô
Thân xác nầy chỉ là bụi
đất thô
Mà vẽ đẹp linh hồn là
vĩnh cửu.
Nếu cứ trách vì sao tôi
buồn khổ
Tôi đau thương vì ly biệt
người thân
Sao vinh quang tôi
không nhận đủ phần
Mà thua thiệt đời cho
tôi hưởng trọn
Xin hãy ngắm loài ve sầu
dưới đất
Khổ bao năm để hát trọn
mùa hè
Xin hãy nhìn mầm nhú một
chồi tre
Nứt chậm chạp để thành
rừng xanh biếc.
Nếu cứ để u sầu tuôn mải
miết
Cứ đặt ra câu hỏi suốt
thời gian
Thì ai ơi sao tìm được
vẹn toàn
Vì ở đó cao xa vời vợi
lắm
Mà trí ta thì dục tình
say đắm
Mà hồn ta thì ma quỷ
gông cùm
Đêm kéo dài cho đến
phút lâm chung
Ngày đâu đến với con
người bi luỵ.
Hãy vui sống bạn ơi đừng
mộng mị
Nhìn rất gần sẽ thấy
chuyện cao xa
Biết bao điều khải thị ở
quanh ta
Mà trời đất đã giãi bày
nguyên ý.
Cứ vui sống sẽ thông điều
chân lý
Hãy yêu đời, đời sẽ giải
nghĩa yêu
Đừng bi quan khi bóng
ngả xế chiều
Vì quy luật ngày mai trời
lại sáng .
MỘT HÌNH TƯỢNG ĐẸP
Người đàn
bà ôm đứa bé trong lòng
Cả mùa xuân
khô trên cánh tay thiếu phụ
Nào đâu những đóa
hoa rực rỡ ngoài đời
Nào đâu ánh nắng
huy hoàng chạy dọc các hàng tre
Đâu chân trần và tiếng
ca thỏ thẻ
Dung dăng dung dẻ, tung
tăng.
Bát cháo loãng trên
cánh tay từ thiện
Tình yêu thoang thoảng
hương thơm
Mớm từng thìa, từng
thìa
Hồi sinh sự sống
đóa hoa môi.
Những trang sách dông
dài kết tội
Những lời triết
lý cao siêu
Những dự ngôn đem
hạnh phúc cho đời
Trở thành
rơm rác
Tại nơi đây.
CHÂU THẠCH
Comments[ 0 ]
Post a Comment
Quý vị chỉ cần copy link hình và dán vào ô comment.