Tác giả: Huệ Thi, tên thật: Nguyễn Thị Huệ, sinh
1982 tại Đại Lộc, Quảng Nam. Dù cô mới chính thức xuất hiện trên văn đàn trong thời gian
gần đây, nhưng Huệ Thi đã gây được ít nhiều ấn tượng tốt đẹp trong lòng bạn đọc
với sự ra đời liên tiếp của các tập thơ: Khát khao, Bóng quê và hôm
nay là Đa đoan. Huệ Thi đã có khá nhiều tác phẩm được chọn đăng trên các
báo và tạp chí văn nghệ. Hiện cô là hội viên của Hội Nhà văn TP Cần Thơ. Chúng
tôi xin giới thiệu chùm thơ mới của cô (ĐHT)
DÁNG HÌNH CON GÁI
Mẹ gom bao nhiêu giọt sương
Ngọc ngà nụ cười con gái
Cho con đôi mắt long lanh
Mẹ gói cả bầu trời xanh
Nước suối trong của đại ngàn xa thẳm
Nhuộm óng mái tóc tơ non
Mẹ chiu chắt cả ánh trăng rằm
Phả vào đôi môi cong mơ màng thiếu nữ
Nửa khuyết lấp đầy trọn vẹn yêu thương
Mẹ hứng từng giọt sương đêm
Vuốt ve thân hình vệ nữ
Mượt da con lụa là giấc mơ cổ tích
Công chúa lòng mẹ ước mong
Mẹ quì gối tựa ân trên xin mọi giọt nắng hồng
Tô thắm lung linh ngọt đời thân con gái
Đôi má ửng, thẹn thùng còn mãi
Vời vợi hương sắc tinh khôi
Mẹ vắt trọn tình yêu một thời
Mẹ tham lam, xin trọn điều chắt lọc
Một đời con thanh sắc chẳng nhạt nhoà.
HÃY SỐNG THẢN
NHIÊN
Nếu một ngày em thản nhiên bất chợt
nước mắt hoá khô, trái tim dần băng giá
khi nỗi đau và buồn vui xếp ngang hàng không cần mặc cả
nghĩa là anh đã tự đánh rơi em
Nếu một ngày em vẫn một mình gánh gồng mạnh mẽ,
tự độc thoại cùng đêm
tự đau lòng, tự tủi thân trong vô hình vạn trạng
không cần một ai xót thương bầu bạn
có nghĩa em chẳng còn gì và dặn lòng: đừng đục khoét
thản nhiên
Nếu một ngày em vuốt tóc bên hiên
thương vạt nắng sợi nghiêng sợi úa
tự khuyếch đại nỗi đau qua tháng năm vây bủa
thất vọng chính mình và bao dung cả cơn gió đi hoang
Nếu một ngày em chợt ngỡ ngàng: phải học cách yêu thương
cười lạc quan vì tương lai còn nhiều hướng rẽ
gói tròn quá khứ, bước đi trên chông gai mạnh mẽ
anh sẽ chẳng là gì
em cười đến an nhiên...
Hơn nửa hành trình ngược xuôi cơm áo
Nhìn lại sắc hương ngày cũ
Chợt buồn chợt vui
Có những ký ức ngỡ chôn vùi
Bùng lên như ngọn lửa
Đôi lúc tiếc thầm vì tự tay mở toang cánh cửa
Đón bão sau mưa
Đời
Biết mấy là vừa đủ để ngồi toan tính
Khóc như trẻ thơ một đêm,
sáng mai đưa tay thơm giọt sương vô tình rơi
trên cành lá
Bỗng ngô nghê nghiêng ngả
Em hiền tựa cỏ khô
Đã từng đào huyệt mộ
Chôn chặt lắm bi ai, trách cơn gió xát lòng quật lại
Mầm bi hài hồi sinh
Vui buồn chỉ biết lặng thinh
Khổ đau riêng mình buộc lại
Sóng ngầm tạt vào đâu, chỉ dám thét gào tê tái
Đa đoan một kiếp đa mang
Quá nửa đời lỡ bước sang ngang
Quên dần phố hội
Bỏ hẳn cuộc vui
Tiếng ca điệu sáo chôn vùi
Bỗng dưng sớm ra nghe đời thổn thức
Chới với không một bàn tay, tự mình siết tràn khuôn ngực
Sao nhạt nhoà, cười như trẻ lên ba.
HUỆ THI
Comments[ 0 ]
Post a Comment
Quý vị chỉ cần copy link hình và dán vào ô comment.