|
Ảnh Phan Nam. |
Có
những nỗi nhớ chìm đắm như con tàu ký ức, có một bảo tàng ấu thơ với biết bao
hoài niệm, niềm thương nỗi nhớ gắn bó với ta trong suốt chặng đường đời, và ký ức
ngọt ngào trong trẻo ấy một lần nữa được khơi gợi trong cuốn sách bé bé xinh
xinh của tác giả Trần Nguyên Hạnh: Những mùa đông yêu dấu. Với giọng văn thỏ thẻ
tâm tình nhưng cũng không kém phần mượt mà, sâu lắng, tác giả đưa ta về một miền
tuổi thơ mà chắc hẳn trong mỗi chúng ta không thể nào lãng quên. Những hình ảnh
quen thuộc như thước phim quay chậm đầy mê hoặc đưa ta đến thế giới tuổi thơ ngập
tràn thanh âm, sắc màu. Đó là cánh chuồn với đủ màu sắc sặc sỡ mà bất kỳ đứa trẻ
con nào cũng phải trầm trồ, đó là chiếc thuyền nhỏ dọc ngang khua khoắng mặt
sông năm tháng, đó là những chiếc khăn len của mẹ ủ ấm tôi qua bao mùa đông giá
lạnh, đó là những đám mây mở ra một thế giới vừa êm dịu tựa như một chiếc gối
ôm, vừa ấm áp như lòng mẹ… Và còn rất nhiều niềm vui nỗi buồn chất chứa chảy
tràn qua từng con chữ, khiến lòng người bồi hồi thao thức muốn quay trở về bờ
bãi, trở về mái nhà xưa, trở về quê hương ngập tràn thương nhớ.
|
Ảnh: Facebook tác giả Trần Nguyên Hạnh. |
Tản
văn là dòng nhật ký của tâm hồn, dẫu dung lượng rất ngắn nhưng cũng đủ chuyển tải
tâm tư tình cảm được tác giả gửi gắm và chia sẻ đến độc giả. Ở đó dường như có
một sợi dây liên kết vô hình xâu chuỗi ký ức của mỗi người, và từng mảnh vỡ ký ức
tưởng chừng rời rạc ấy lại chính là chất xúc tác đưa mọi người đến gần nhau
hơn. Trong tản văn Dưới mái hiên nhà, tác giả bày tỏ: “Có những khoảnh khắc, những
sự việc xảy đến với chúng ta mà dù cho thời gian đã phủ bụi gió sương ta vẫn
không thể nào lãng quên được. Đó là những khoảnh khắc đã làm nên cuộc sống, con
người, cách nghĩ và tâm hồn ta”. Trong tập sách Những mùa đông yêu dấu tuyệt
nhiên chúng ta đọc mà hoàn toàn vô ưu vô lo, mỗi tản văn như một hơi thở, một
nhịp đập vô cùng trong trẻo đưa ta sống lại khoảnh khắc thời thơ ấu hoang sơ diệu
kỳ. Cuộc sống thường nhật nhiều khi không được như điều ta hằng mong ước, có những
trở ngại, những khó khăn, bất trắc khiến ta cáu giận, không thể kiểm soát hành
vi, cảm xúc bản thân. Và tác giả Trần Nguyên Hạnh làm sống dậy ký ức tuổi thơ
trong lòng mỗi người hoàn toàn có chủ đích, để khi ta đọc từng đoạn văn, từng
con chữ, xác thân như được thả lỏng, tâm hồn như được thanh lọc, hơi thở như được
điều hòa để ta biết yêu thương, biết quan tâm, sẻ chia với nhau nhiều hơn. Chỉ
cần đọc đoạn miêu tả ánh nắng cũng đủ làm trái tim thêm phần lãng mạn, đôi mắt
thêm phần dịu dàng: “Theo từng bước chân tôi, nắng tràn qua con đường làng, làm
những cánh hoa như bừng sáng. Nắng hong khô những giọt sương mai còn đọng trên
cỏ. Nắng nhuộm vàng cánh đồng lúa chín, cho hương lúa thơm ngọt phả vào cánh
mũi”.
|
Tác giả Trần Nguyên Hạnh và Phan Nam ở hội nghị văn trẻ, Đà Nẵng, tháng 11.2017 |
“Ai
đó nói rằng: Ấu thơ như một người bạn
luôn dõi theo con người trong mỗi hành trình. Mỗi khi tôi quay đầu nhìn lại,
dù ở thời điểm nào, tôi vẫn nhận được từ người bạn ấu thơ ấy một nụ cười an
nhiên”, tác giả chia sẻ trong trong Lối về ấu thơ và chắc chắn mỗi người chúng
ta hoàn toàn đồng cảm với tác giả. Nhạc sỹ Đỗ Bảo từng viết ca khúc Những mùa
đông yêu dấu, chắc chắn tác giả Trần Nguyên Hạnh rất thích ca khúc này nên đã đặt
tiêu đề tản văn ngắn của mình và sau này trở thành tiêu đề cho cả tập sách. Ở
bìa bốn cuốn sách, tác giả chia sẻ chân thành như một tâm sự thầm kín: Có những
mùa mà yêu thương thảng hoặc tràn về như gió thổi – lồng lộng hoang hoải và ngập
tràn thương yêu. Đôi lúc xốn xang và day dứt đến bần thần. Đôi lúc lại dịu dàng
êm ái tưởng chừng như câu ca anh dành cho tôi ở một ngày thu trong trẻo…
PHAN NAM.
Comments[ 0 ]
Post a Comment
Quý vị chỉ cần copy link hình và dán vào ô comment.